Lời tiên tri nghịch cùng Ai-cập
29
1 Vào ngày mười hai tháng mười, năm lưu đày thứ mười của chúng tôi thì CHÚA phán cùng tôi như sau:
2 “Hỡi con người, hãy nhìn về phía vua Ai-cập và nói tiên tri nghịch cùng người và toàn xứ Ai-cập.
3 Hãy nói rằng: CHÚA là Thượng-Đế phán như sau:
Nầy vua Ai-cập, ta nghịch ngươi.
Ngươi như con quái vật khổng lồ nằm trong sông Nin.
Ngươi nói, ‘Sông Nin là của ta;
Ta đã tạo nó cho ta dùng.’
4 Nhưng ta sẽ móc hàm ngươi,
và khiến cá trong sông Nin bám vào hông ngươi.
Ta sẽ kéo ngươi ra khỏi sông,
cùng với cá bám vào hông ngươi.
5 Ta sẽ bỏ ngươi vào sa mạc,
ngươi cùng với tất cả cá
trong sông ngòi ngươi.
Ngươi sẽ ngã xuống đất;
sẽ không ai đỡ ngươi lên
hay chôn cất ngươi.
Ta đã dùng ngươi làm thức ăn
cho dã thú và chim trời.
6 Rồi mọi người sống trong Ai-cập sẽ biết ta là CHÚA.
Ít-ra-en trước đây trông cậy vào ngươi để được giúp đỡ, nhưng ngươi chỉ là cây nạng bằng lau sậy yếu ớt.
7 Khi tay chúng bám lấy ngươi, thì ngươi bể ra và xé vai chúng. Khi chúng tì vào ngươi, thì ngươi gãy làm ẹo xương sống chúng.
8 Cho nên CHÚA là Thượng Đế phán: Ta sẽ khiến một kẻ thù tấn công ngươi, giết dân chúng và súc vật ngươi.
9 Ai-cập sẽ trở thành sa mạc hoang vu. Rồi chúng sẽ biết ta là CHÚA.
Vì ngươi nói, ‘Sông Nin là của ta, ta đã tạo ra nó,’
10 cho nên ta nghịch ngươi và các sông ngòi ngươi. Ta sẽ tiêu diệt xứ Ai-cập và biến nó thành sa mạc hoang vu từ Mi-đôn về phía Bắc cho đến A-xoan về phía Nam, đến tận biên giới Cút.
11 Sẽ không có người hay thú vật nào đi ngang đó, sẽ không có ai cư ngụ ở Ai-cập suốt bốn mươi năm.
12 Ta sẽ biến đất Ai-cập thành ra xứ hoang vu nhất. Các thành phố nó sẽ bị hoang vắng nhất trong các thành phố điêu tàn trong bốn mươi năm. Ta sẽ phân tán người Ai-cập ra khắp các dân, trải chúng ra khắp các nước.”
13 CHÚA là Thượng Đế phán: “Sau bốn mươi năm, ta sẽ gom Ai-cập lại từ các dân mà ta đã phân tán chúng.
14 Ta sẽ mang các tù binh Ai-cập về và khiến chúng đi về miền Nam Ai-cập tức nguyên quán của chúng. Chúng sẽ trở thành một vương quốc yếu ớt nơi đó.
15 Chúng sẽ làm vương quốc yếu nhất, không bao giờ cai trị được nước nào khác. Ta sẽ làm cho nó yếu đến nỗi nó sẽ không bao giờ cai trị dân nào khác.
16 Dân Ít-ra-en sẽ không còn bao giờ trông cậy vào Ai-cập nữa. Ngược lại, sự trừng phạt của Ai-cập sẽ nhắc nhở dân Ít-ra-en về tội lỗi chúng vì chúng đã quay sang cầu cứu Ai-cập. Rồi chúng sẽ biết ta là CHÚA, là Thượng Đế.”
Ai-cập bị trao vào tay Ba-by-lôn
17 Ngày đầu tháng giêng năm lưu đày thứ hai mươi bảy, thì CHÚA phán cùng tôi:
18 “Hỡi con người, Nê-bu-cát-nết-xa, vua Ba-by-lôn, xua quân đánh Tia mãnh liệt. Đầu các binh sĩ đều bị cạo trọc, mọi vai đều sưng mà Nê-bu-cát-nết-xa và đạo quân người vẫn chưa nhận được lợi ích nào từ việc đánh Tia.
19 Cho nên CHÚA là Thượng Đế phán: Ta sẽ trao đất Ai-cập cho Nê-bu-cát-nết-xa, vua Ba-by-lôn. Người sẽ đày dân Ai-cập và lấy của cải cùng châu báu nó để thưởng công cho binh sĩ mình.
20 Ta sẽ trao đất Ai-cập cho Nê-bu-cát-nết-xa để thưởng công cho người vì đã hết sức làm việc cho ta, CHÚA là Thượng Đế phán vậy.
21 Lúc đó ta sẽ làm cho dân Ít-ra-en mạnh trở lại và ta sẽ để ngươi, Ê-xê-chiên nói cùng chúng. Rồi chúng sẽ biết ta là CHÚA.”