Thợ gốm với đất sét
18
Đây là lời CHÚA phán cùng Giê-rê-mi: “Hãy đi xuống lò gốm, ta sẽ có lời cho ngươi tại đó.”
Vậy tôi đi xuống lò gốm thì thấy người thợ gốm đang làm việc ở bàn xoay. Ông ta đang dùng tay để làm một cái nồi bằng đất sét nhưng bị hư. Nên ông dùng khối đất sét đó để làm cái nồi khác theo ý mình.
Sau đó CHÚA phán cùng tôi: “Hỡi nhà Ít-ra-en, ta làm như thế đối với các ngươi được không?” CHÚA hỏi. “Các ngươi ở trong tay ta như đất sét trong tay thợ gốm. Sẽ có lúc ta bảo một dân tộc hay một quốc gia rằng ta sẽ nhổ chúng lên tận gốc hay ta sẽ kéo nó xuống để tiêu diệt nó. Nhưng nếu dân tộc đó thôi làm điều ác thì ta sẽ đổi ý không mang tai họa mà ta dự định mang đến cho chúng. Sẽ có lúc khác khi ta bảo một dân tộc rằng ta sẽ gây dựng và trồng lại. 10 Nhưng nếu ta thấy chúng làm điều ác không vâng lời ta thì ta sẽ đổi ý không thực hiện điều lành mà ta dự định làm cho chúng.
11 Cho nên hãy bảo dân Giu-đa và những kẻ ở trong Giê-ru-sa-lem như sau: ‘CHÚA phán: Ta đang chuẩn bị mang thảm họa đến cho các ngươi và dự định chống ngươi. Vậy hãy thôi làm điều ác. Hãy thay đổi lối sống và làm điều lành đi.’ 12 Nhưng dân Giu-đa sẽ trả lời, ‘Cố gắng cũng vô ích! Chúng tôi sẽ vẫn cứ làm theo ý mình. Mỗi người trong chúng tôi sẽ làm theo lòng ngoan cố gian ác của mình!’”
13 Vì vậy CHÚA phán như sau:
“Hãy hỏi các dân khác câu nầy:
‘Các ngươi có bao giờ nghe điều nào
như điều nầy chưa?’
Dân Ít-ra-en đã làm một điều gớm ghiếc.
14 Tuyết trên các núi Li-băng
không bao giờ tan chảy trên đá*.
Những dòng suối mát chảy róc rách của nó
không khi nào khô cạn.
15 Nhưng dân ta đã quên ta.
Chúng đốt hương cho các thần tượng vô dụng,
vấp ngã trong điều mình làm,
đi theo những lối cũ của tổ tiên mình.
Chúng đi theo những lối rẽ
và trên các đường sá gồ ghề.
16 Vì thế xứ Giu-đa sẽ trở thành sa mạc hoang vu.
Người ta sẽ cứ mãi chế giễu chúng.
Người qua kẻ lại lắc đầu,
sửng sốt vì cảnh điêu tàn của xứ.
17 Ta sẽ phân tán chúng ra trước mặt các kẻ thù,
như gió Đông thổi mạnh.
Vào lúc kinh hoàng đó
chúng sẽ không thấy ta đến giúp đỡ chúng;
mà thấy ta ra đi.”
Lời phàn nàn thứ tư của Giê-rê-mi
18 Sau đó dân chúng bảo, “Bây giờ chúng ta hãy lập mưu hại Giê-rê-mi. Chắc chắn những điều giáo huấn của thầy tế lễ về luật lệ vẫn còn đó. Chúng ta vẫn còn có lời khuyên dạy của các người khôn ngoan và lời của nhà tiên tri. Cho nên hãy thủ tiêu hắn bằng cách đặt điều nói dối về hắn. Chúng ta không thèm để ý đến điều gì hắn nói nữa.”
19 Lạy CHÚA, xin nghe tôi đây.
Xin nghe điều những kẻ tố cáo tôi nói!
20 Có nên lấy ác báo thiện không?
Tôi nói như thế là vì chúng đã đào hố để giết tôi.
Xin CHÚA nhớ lại rằng tôi đã đứng trước mặt Ngài,
van xin Ngài làm ơn cho dân nầy,
và xin Ngài thôi nổi giận cùng chúng.
21 Bây giờ xin để con cái chúng nó chết đói,
xin cho gươm kẻ thù giết chúng.
Xin cho vợ chúng nó mất chồng lẫn con.
Hãy cho những người Giu-đa phải bỏ mạng
và các thanh niên trai tráng bị gươm giết trong mặt trận.
22 Xin hãy để chúng kêu khóc trong nhà mình
khi Ngài bất thần mang kẻ thù đến nghịch lại chúng.
Xin cho những việc ấy xảy ra
vì các kẻ thù tôi đã đào hố đặng bắt tôi,
và giăng bẫy dưới chân tôi.
23 Lạy CHÚA, Ngài biết những âm mưu chúng
định giết tôi.
Xin đừng tha tội ác chúng,
cững đừng xóa tội lỗi chúng khỏi trí Ngài.
Xin khiến chúng rơi ngã khỏi chỗ mình,
và hãy trừng phạt chúng trong cơn thịnh nộ Ngài.

* 18:14: Tuyết trên các núi … chảy trên đá Trong tiếng Hê-bơ-rơ câu nầy nghe như, “Thưa Sa-đai, có ai chịu xa lìa Tảng Đá không?” Tảng Đá và Sa-đai là hai danh hiệu của Thượng Đế. Câu nầy có thể dịch, “Tuyết trên núi Li-băng có bao giờ tan ra trên núi của Sa-đai không?” “Núi của Sa-đai” ám chỉ núi Hẹt-môn.