Chim ưng và cây nho
17
1 CHÚA phán cùng tôi rằng:
2 “Hỡi con người, hãy ra câu đố và kể ngụ ngôn cho dân Ít-ra-en nghe.
3 Hãy nói, CHÚA là Thượng Đế phán như sau:
‘Có một con chim ưng khổng lồ cánh rộng
và lông dài nhiều màu sắc sặc sỡ bay đến Li-băng
đậu trên chóp một cây hương nam.
4 Nó bẻ nhánh trên cùng và mang đến xứ của các con buôn
và trồng trong thành của các con buôn đó.
5 Con chim ưng lấy một ít hột giống trong xứ
và trồng trong một ruộng tốt gần nước.
Nó trồng để cây ấy lớn lên như cây liễu.
6 Cây đó nẩy mầm và trở thành một cây nho thấp phủ trên mặt đất.
Nhánh nó hướng về phía con chim ưng nhưng rễ nó nằm dưới con chim ưng.
Vậy hột giống trở thành cây nho,
nhánh nó mọc ra lá sum suê.
7 Nhưng có một con chim ưng khổng lồ khác có cánh rộng và nhiều lông.
Cây nho hướng các rễ nó về phía con chim ưng đó.
Nó đâm nhánh ra từ chỗ nó được trồng, hướng về phía con chim ưng để con chim có thể tưới nó.
8 Nó được trồng trong một ruộng tốt gần nước để nó đâm chồi và ra trái.
Đáng lẽ nó trở thành một cây nho tốt.’
9 CHÚA là Thượng Đế phán: ‘Cây nho đó không thể tiếp tục lớn lên nữa.
Con chim ưng đầu tiên sẽ nhổ gốc cây nho và tuốt trái của nó.
Rồi cây nho đó và các lá tươi của nó sẽ khô héo và chết đi.
Không cần phải mạnh tay hay đông người mới nhổ bật gốc cây nho đó lên được.
10 Dù cho được trồng trở lại, nó cũng sẽ không thể nào lớn lên được.
Nó sẽ hoàn toàn bị khô héo khi gió Đông thổi đến nơi nó mọc.’”
Xê-đê-kia phản nghịch
và bị trừng phạt
11 Rồi CHÚA bảo tôi rằng:
12 “Bây giờ hãy nói cùng dân bất vâng phục như sau: ‘Các ngươi có hiểu ý nghĩa những điều đó không?’ Hãy nói: ‘Vua Ba-by-lôn đến Giê-ru-sa-lem bắt vua và các quan quyền ở Giê-ru-sa-lem đày sang Ba-by-lôn.
13 Rồi người bắt một người thuộc hoàng tộc Giu-đa và lập ước với người, buộc người phải tuyên thệ. Vua cũng bắt các lãnh tụ của Giu-đa đi đày
14 để khiến cho nước trở thành yếu ớt, không vươn lên được. Rồi nước Giu-đa chỉ còn tồn tại bằng cách tôn trọng giao ước với vua Ba-by-lôn mà thôi.
15 Nhưng vua Giu-đa phản nghịch lại vua Ba-by-lôn bằng cách sai sứ sang Ai-cập để xin cung cấp ngựa và quân lính. Vua Giu-đa có thành công không? Người làm như vậy liệu có thoát được không? Người không thể phá giao ước mà bình yên vô sự được.’”
16 CHÚA phán, “Thật như ta hằng sống, người sẽ chết ở Ba-by-lôn, trong xứ của vua đã cử người làm vua Giu-đa. Vua Giu-đa ghét lời cam kết cùng vua Ba-by-lôn và phá giao ước đó.
17 Dù cho vua Ai-cập với đạo quân đông đảo hùng mạnh sẽ chẳng giúp được gì cho vua Giu-đa trong chiến tranh. Người Ba-by-lôn sẽ chế tạo máy móc để tấn công các thành phố và giết nhiều người.
18 Vua Giu-đa khinh thường lời cam kết ấy bằng cách phá giao ước. Người cam kết sẽ ủng hộ Ba-by-lôn nhưng lại làm những việc như vậy, cho nên người sẽ không thể nào thoát được.”
19 Vì vậy CHÚA là Thượng Đế phán như sau: “Thật như ta hằng sống, việc nầy sẽ xảy ra: Ta sẽ báo trả vua Giu-đa về tội khinh thường lời cam kết và phá giao ước ta.
20 Ta sẽ bủa lưới ra trên người, rồi người sẽ bị vướng vào bẫy ta. Sau đó ta sẽ mang người về Ba-by-lôn nơi ta sẽ trừng phạt người về những hành động bất trung chống nghịch ta.
21 Binh sĩ thiện chiến nào của người thoát được sẽ bị chết vì gươm, còn những kẻ sống sót sẽ bị phân tán ra bốn phương. Rồi các ngươi sẽ biết rằng ta, CHÚA, đã phán.”
22 CHÚA là Thượng Đế phán:
“Chính ta sẽ lấy một cành non từ cây hương nam và trồng nó.
Ta sẽ chặt một nhánh nhỏ khỏi ngọn của các nhánh non nơi cây đó
và sẽ trồng nó trên một ngọn núi cao.
23 Ta sẽ trồng nó trên núi cao của Ít-ra-en.
Rồi nó sẽ đâm nhánh, ra trái và trở thành một cây hương nam thật lớn.
Chim trời đủ loại sẽ xây tổ trên nó và trú trong các cành nó.
24 Rồi cây cối trong đồng sẽ biết ta là CHÚA. Ta đốn hạ cây cao xuống và khiến cho cây thấp mọc cao lên.
Ta làm cho cây xanh khô héo và làm cho cây khô mọc lại.
Ta là CHÚA. Ta đã phán điều gì thì sẽ thực hiện điều đó.”